Sunday, November 21, 2021

Tâm Sự Thơ Văn Với Nữ Thi Sĩ Phạm Kim Tiên

 

-Phạm Kim Tiên: “Kim Tiên xin trân trọng giới thiệu tập thơ TAY NGÀ DỆT MỘNG đã ra đời vào mùa hè năm nay.

 

Vì lý do sức khỏe và khi có chút thời gian lại phải lo cho công việc trên hãng, nên đến hôm nay Kim Tiên mới chính thức ra mắt đứa con tinh thần của mình trên Facebook.

 

Tập thơ gồm 256 trang với 247 bài thơ thuộc nhiều thể loại khác nhau. Trong số đó có 32 bài thơ đã may mắn được 7 nhạc sĩ phổ thành những ca khúc hay và đã được thu âm thành CD rất đặc sắc...”

Rất vui mừng cô em Phạm Kim Tiên đã trình làng tập thơ. Lão phu xin chấp bút luôn:

 

Điệp Hồ Suối Mộng

viết tặng nữ sĩ Phạm Kim Tiên

 

Tay ngà nàng Phạm Kim Tiên

Thêu nên bức họa thuyền quyên má hồng

Mồ côi cha thuở bế bồng

Mẹ đi giữa lúc lúa đồng đang xanh

 

Hai trăm bốn bảy trổ cành

Hồn thơ tươi thắm bảy nhành hoa xuân *

Cung đàn dìu dặt tứ tuần

Điệp hồ suối mộng tần ngần trúc mai

 

Hò ơ tiếng hát tương lai

Thương người khuyết tật hương nhài tỏa bay

Trọn đời thanh bạch thẳng ngay

Toà sen phảng phất khói say Phật Bà

 

Ghế mây ngồi ngóng trăng ngà

Một vùng xao xuyến mặn mà quỳnh dao

Mắt huyền điểm nét thanh tao

Ngàn sao lấp lánh dạt dào đại dương

 

Hỡi ai biệt xứ tha phương

Nâng niu cuốn sách quê hương hẹn về

Dìu nhau dặm nẻo sơn khê

Bến sông cò lả chân đê rộng ràng

 

Gót sen dạo bước đường làng

Thướt tha áo trắng ấy nàng Kim Tiên

Hoàng hôn cánh hạc thôi miên

Bướm ong đắm đuối lạc miền tình ca!

 

Ba hai bản nhạc thái hòa

Nước non non nước nhạt nhòa lệ rơi

Đồng bào quốc nội ta ơi!

Trái tim ấp ủ chân trời xa xôi

 

Nửa vòng trái đất bồi hồi

Đại dương xa cách nổi trôi cánh bèo

Sinh thời phải cảnh gian neo

Trầm luân bể khổ mái chèo sầu tư!

 

Bờ mê bến giác chân như

Con thuyền bát nhã lắc lư sóng trào

Năm châu bốn biển nghẹn ngào

Suối oanh thỏ thẻ thì thào hồn thơ!

 

* Nữ sĩ Phạm Kim Tiên mới ra tập thơ 247 bài, có 7 nhạc sĩ phổ nhạc thành 32 bài hát.

20.8.2015 Lu Hà

 

 

Lão phu ngắm bức ảnh cô nữ thi sĩ Phạm Kim Tiên thấy toát lên một vẻ phúc hậu nhân từ, có khuân mặt đẹp như Phật Bà, nên lão phu không thấy một chút gì sôi sục ái tình dục vọng như ngắm các cô kiều nữ khác như Vũ Hoài Trang, Lệ Hải, Hiền Châu v. v... Nên thơ Hà mỗ cũng chỉ man mát thoảng bay như hương nhài để tặng cô Phạm Kim Tiên mà thôi. Thật lòng nghĩ như vậy trong đầu đó và cứ thẳng ruột ngựa mà nói ra.

 

-Phạm Kim Tiên:“ Kim Tiên xin chân thành cảm ơn anh Văn Thơ Lu Hà nhiều lắm. Đọc bài thơ ĐIỆP HỒ SUỐI MỘNG của anh tặng Kim Tiên và lời bình luận của anh làm Kim Tiên cảm động muốn rơi nước mắt.

Một tình cảm không vướng bận sắc dục, thật là thanh tao.

Xin nhận nơi đây lòng kính mến của một người em và một thi hữu cùng cảnh ngộ tha phương.

Mến chúc anh luôn bình an, vui khỏe và luôn có những dòng thơ tuyệt vời nhé.

Quý mến,

Kim Tiên “


Thong thả anh sẽ nghe đọc hết thơ em được phổ nhạc nhé. Thơ phổ nhạc hay ngâm trực tiếp đều hay cả xem tài năng cô em gái hiền thục này ra sao nhé. Chúc vợ chồng em và các cháu bình an

-Phạm Kim Tiên: “Hehe. Vâng. Cám ơn anh Hà Lu nhiều.

Kim Tiên có 34 bài hát phổ thơ Kim Tiên, và 35 bài thơ được ca sĩ Hồng Vân và Hoàng Đức Tâm diễn ngâm.

Từ từ KT sẽ post lên mạng mời anh nghe cho vui nha.

Chúc anh cuối tuần nhiều niềm vui nhé. “


Anh thấy em là người sống rất tình nghĩa có trước có sau. Quen em đã lâu, lúc đầu em tỏ ra rất dè dặt không dám bày tỏ nỗi lòng tâm trạng của em cho anh nghe. Vì em cảnh giác sợ giao du nhầm phải loại người mắt trắng dã môi thâm xì quan hệ tình bạn thơ ca với em chỉ lợi dụng hay có ý đồ hư danh mưu lợi gì đó, không đuợc gì thì phản trắc tiền hậu bất nhất nói xấu em, hay thấy sang bắt quàng làm họ hay cũng ngại rằng: anh hay viết thơ luận văn mang màu sắc chính trị rồi gửi bài vở linh tinh vào trang của em. Trong khi em chỉ thích thơ tình cảm và bàn chuyện Phật Pháp từ thiện mà thôi.

 

Dần dà theo năm tháng, em thấy anh Lu Hà này lòng dạ thẳng ngay không nói là thỉnh thoảng bốp chát làm thơ chua thơ nhạo báng mỉa mai chẳng tế nhị gì cả. Nhưng càng ngày em càng nhận thấy chính cái đó lại là một nét đẹp riêng biệt khác người của Lu Hà khác hẳn với cõi người ta nhày nhụa tranh dành xôi thịt bổng lộc và vô cảm bàng quan lãnh đạm với nỗi đau của nhân tình thế thái. Anh Lu Hà đâu chỉ làm thơ đấu tranh, thơ chửi đời, chửi xã hội, chửi bọn văn nhân thi sĩ dư luận viên vô học tiểu nhân bất tài tự coi mình là cao gía mù quáng không thừa nhận trí huệ tài cao học vấn uyên thâm lịch lãm của người khác một cách vô tư và khách quan mà còn nhảy vào comment hò hét khích động chống đối anh vô lý . Trong khi bọn chúng chẳng chịu sáng tác sáng tạo gì cả mà chỉ rình mò xem người ta viết gì?

Mà anh Lu Hà cũng làm thơ tình,hằng hà sa số chẳng mấy ai mà đủ sức ngồi đọc cho hết. Nhờ máy tính đếm cho, anh mới biết mình có khoảng gần 3000 bài ( ba nghìn bài ) chuyên đề về tình yêu Kim Tiên ạ.

 

Anh cũng có lỗi là ít quan tâm đọc thơ em, cảm tác hay cảm xúc bình luận comment để em vui. Chúc vợ chồng em và các cháu hạnh phúc nhé. Hôm nay anh rất vui thấy hình em chụp với tập thơ mà cảm khái ra thơ luôn gõ liền một mạch tặng em làm kỷ niệm.

 

 

-Phạm Kim Tiên: “ Cám ơn anh Hà Lu đã chia sẻ. KT tin anh có 3000 bài thơ.

KT đi làm và bịnh suốt còn có gần 1500 bài.

Thơ anh Lu Hà dài, đa dạng và hay lắm. Chúc anh luôn bình an và có nhiều thi hứng nhé.“

 

Khoảng trên 3000 bài thơ tình cũng sắp rồi có thể cuối năm nay sẽ đủ số 3500 bài Kim Tiên ạ. Anh chỉ còn hy vọng vào các cô kiều nữ xinh xắn làm thơ gợi tình cho anh nổi máu lên thôi em ạnh đặt nhiều hy vọng vào hai cô Trần Hiền Châu và Hiền Châu mà anh coi như hai nàng đại kiều tiểu kiều ở Đông Ngô ngày xưa có thể là aí thiếp nương tử của anh thất lạc trong dân gian từ hàng nghìn năm nayi. anh mừng vô cùng mình lại là chàng Thôi Hộ hay Bùi Hàng hay Trần Thúc Bảo ngày xưa. Cuối năm nay sẽ có 3 nghìn bài thơ tình, có khi còn hơn nữa còn phụ thuộc vào khả năng làm thơ tình của các nàng.

 

Em có thể kiềm tra thử xem vào các blog:

 

langtuluha.blogspot.com

 

honthiengsongnuivietnam.blogspot.com

 

Nuocvietquetoi.blogspot.com

 

Anh tính xơ bộ như thế này nhé. Bây giờ nhé: Bây giờ có 645 chùm thơ tình,mỗi chùm ít nhất 5 bài. Ngày xưa có chùm 6, 7 hay chục bài. Một hai năm nay anh chỉ làm trọn 5 bài thôi mỗi chùm

 

645 X 5 là 3225 bài em ạ. Thì ra tính lại anh mới biết là mình đã trên 3 nghìn bài thơ tình. Chỉ tiêu cuối năm nay hay sang năm là 4 nghìn bài thơ tình?

- Phạm Kim Tiên: “ Hehe. Được làm Thôi Hộ thì còn gì bằng phải không anh Lu Hà . Có Truyền thuyết nói về Thôi Hộ đã ghi một bài thơ trên hoàng Hạc Lâu và khiến Lý Bạch rửa tay gác bút.

Nhưng Kim Tiên không muốn có người gác bút.

Rượu ngon phải có người đối ẩm.

Chúc anh sẽ có thi hứng với các kiều nữ của anh nhé.

 

Chúc mừng anh Văn Thơ Lu Hà đã có hơn 3 ngàn bài thơ. Anh đã in thành sách chưa anh? “

 

À anh gủi em thơ Hoàng hạc lâu anh dịch nhé:

 

Lầu Hoàng Hạc

 

Hoàng hạc mây bay hận cổ sầu

Nỗi buồn lưu đọng để ngàn sau

Lầu chim phơi bóng màu xanh thẳm

Gác cá dõi hình ánh biếc sâu

Anh Vũ bãi hương mùi cỏ dại

Hán Dương bờ mộng nhạt sương dầu

Giang hồ du khách thường qua lại

Chén đắng hoàng hôn bạc mái đầu

 

2008 Lu Hà

 

Lầu Hoàng Hạc

 

Hoàng hạc mây xa vọng cổ sầu

Nỗi buồn lưu đọng để ngàn sau

Lầu chim phơi bóng màu xanh thẳm

Gác cá soi hình ánh biếc sâu

Anh Vũ bãi hương mùi cỏ dại

Hán Dương bến mộng nhạt sương dầu

Giang hồ du khách thường qua lại

Chén đắng hoàng hôn bạc mái đầu

 

2008 Lu Hà

 

 

Nguyên tác : “Hoàng Hạc Lâu

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,

Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.

Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,

Bạch vân thiên tải không du du.

Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,

Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.

Nhật mộ hương quan hà xứ thị,

Yên ba giang thượng sử nhân sầu “

 

Rõ ràng là thất niêm sai luật. Nhưng Lý Bạch khen hay thì là hay rồi

 

Ông này là Thôi Hiệu với bài Hoàng Hạc Lâu .Còn ông Thôi Hộ khác kia làm bài Hoa Đào Năm Ngoái, Anh nhưThôi Hộ gặp cô Hiền Châu và cảm xúc thành:

 

Hoa Đào Năm Ngoái

cảm xúc thơ Hiền Châu: Một Nhành Hoa Tím

 

Hoa đào năm ngoái còn cười

Gió đông man mát gọi người xa hương

Nỗi niềm sầu muộn tơ vương

Trùng dương cách trở đoạn trường xót xa

 

Đêm thu ngồi đợi trăng ngà

Hồn thơ lối mộng Hằng Nga tủi hờn

Nửa đời cuồn cuộn đòi cơn

Sóng lòng dồn dập chập chờn bóng mây

 

Điệp hồ cánh trắng ngất ngây

Đậu nhành hoa tím vui vầy đắm say

Bõ chi khao khát tháng ngày

Nụ hôn biền biệt tuyết dày thảm bông

 

Mơn man ve vuốt trái hồng

Bưởi bòng lìm lịm cánh đồng cỏ non

Xuân về tô điểm phấn son

Ghế băng sõng sượt héo hon cung đàn

 

Mong manh cò lả chứa chan

Hoài lang dạ cổ nồng nàn thiết tha

Bâng khuâng ngồi dưới hiên nhà

Hiền Châu có nhớ Lu Hà lắm không?

 

Hè tàn cúc nở ven sông

Hàng cây phượng vĩ mênh mông ứa trào

Ve sầu nức nở nghẹn ngào

Giọt sương lã chã thì thào cái oanh

 

Tiếng con tu hú thất thanh

Hoàng hôn thấp thoáng kinh thành khói lam

Nôn nao tiếng hát Việt Nam

Hồn theo cánh gió trăng rằm bơ vơ!

 

9.8.2015 Lu Hà

 

 

Thôi Hộ, một danh sĩ đời nhà Ðường trẻ tuổi đẹp trai, nhân dự hội Ðạp Thanh đến một xóm trồng toàn hoa đào (Ðào hoa trang), gõ cửa một nhà xin giải khát. Bên cửa cổng, một thiếu nữ thập thò đưa nước cho chàng. Nàng đẹp, duyên dáng, e lệ. Chàng đưa tay tiếp lấy bát nước. Hai bàn tay trai gái chạm nhau. Nàng ngượng ngùng, cúi mặt xuống. Ðôi má hây hây đỏ như đoá hoa đào. Chàng rụt rè, ngượng nghịu đoạn từ giã ra đi.

 

Nhưng rồi đèn sách và mộng công hầu không xoá mờ hình bóng giai nhân. Xóm hoa đào và con người đẹp vẫn gợi lên một hình ảnh đầm ấm trong trí não, khiến nhà thơ lãng mạn chan chứa biết bao tình cảm lưu luyến mặn nồng. Rồi năm sau, ngày hội du xuân đến, Thôi Hộ tìm đến xóm hoa đào. Cảnh cũ còn đó nhưng người xưa lại vắng bóng. Cửa đóng then cài. Chỉ có ngàn hoa đào rực rỡ, phe phẩy theo gió xuân như mỉm cười chào đón khách du xuân.

 

Ngẩn ngơ, thờ thẩn trước cảnh cũ quạnh hiu, Thôi Hộ ngậm ngùi:

- Hay là nàng đã về nhà chồng?

Từng bước một, chàng quay gót trở ra. Lòng cảm xúc vô hạn, rồi muốn ghi lại mấy dòng tâm tư của mình, Thôi Hộ lấy bút mực trong bị ra, đề mấy câu thơ trên cửa cổng.

 

Chiều đến, nàng thiếu nữ họ Ðào cùng thân phụ viếng người thân trở về. Nàng theo sau cha, chợt nhìn trên cổng thấy bốn câu thơ:

 

Khứ niên kim nhựt thử môn trung

Nhân diện đào hoa tương ánh hồng

Nhân diện bất tri hà xứ khứ

Ðào hoa y cựu tiếu đông phong

 

Nghĩa:

 

Năm ngoái ngày này vẫn cửa trong

Hoa đào mặt ngọc gợn ánh hồng

Mặt người nay biết đi đâu vắng

Chỉ thấy hoa đào cợt gió đông

 

Nét chữ tinh xảo, ý tứ dồi dào chan chứa một tình cảm đậm đà khiến nàng thiếu nữ họ Ðào cảm thấy lòng xao xuyến và quả tim tình bắt đầu vỗ đập theo một nhịp yêu đương. Nàng ngậm ngùi thở dài, luyến tiếc duyên vừa gặp gỡ lại khéo bẽ bàng.

 

Rồi ngày này sang ngày khác, nàng vẫn tựa mình bên cửa cổng mong đợi và hy vọng gặp lại người khách tài hoa xin nước năm xưa. Nhưng ngày lại ngày qua, mấy lần bóng chiều tắt lịm sau dãy đồi xa mà bóng người xưa chẳng thấy, chỉ thấy vài cánh chim chiều lẻ bạn, bạt gió từ ngàn phương kêu bạn đổ về với một giọng não nùng.

 

Rồi từ đó, nàng bỏ ăn bỏ ngủ, thân hình tiều tuỵ, dung nhan võ vàng. Thân phụ nàng ngày đêm lo lắng, tìm thầy thuốc thang nhưng vô hiệu.

 

Biết không sống được, nàng đành thuật lại tâm sự của mình cho cha già và xin tha tội bất hiếu. Nhìn đứa con thiêm thiếp trên giường bệnh như chờ đợi tử thần, ông lão thương con, nóng lòng chạy tìm người đề thơ trên cổng. Nhưng hạc nội mây ngàn, tìm đâu cho thấy.

 

Người cha đau khổ ấy bối rối, cứ chạy ra chạy vào, lòng mang một mong mỏi yếu đuối. Trong giờ phút cuối cùng, mong gặp chàng thi sĩ trẻ tuổi xa lạ đã gây sóng gió, bão tố trong gia đình ông, thì giờ phút này, ông cho là một vị cứu tinh của gia đình, nên ông lại chạy tìm nữa. Ông chạy tìm một cách cầu may!

 

Vừa ra khỏi cổng nhà một quãng, bỗng chạm phải một người, ông ngẩng mặt nhìn. Ðó là một thư sinh tuấn tú. Thấy ông mặt mày ràn rụa nước mắt, cử chỉ hốt hoảng, chàng thư sinh lấy làm lạ hỏi. Ông vừa bươn bả đi vừa kể lể thành thực sự tình. Nghe kể chưa hết câu chuyện, chàng thư sinh bỗng bưng mặt khóc. Ông lão bấy giờ lấy làm ngạc nhiên, chưa kịp hỏi rõ thì chàng thư sinh nói:

- Tôi là Thôi Hộ, người đã đề thơ trên cổng...

 

Ông lão mừng rú lên, rồi lôi xềnh xệch chàng vào nhà, đưa thẳng đến phòng.

 

Nhưng người thiếu nữ vừa trút hơi thở cuối cùng.

 

Nhìn người mang nặng tình yêu đã vì chàng mà phải vóc liễu tiều tuỵ, chết một cách đau đớn, chàng quá cảm động, quỳ bên giường, cầm lấy tay nàng. Chàng áp mặt chàng vào mặt nàng, khóc nức nở... không ngờ nước mắt và hơi ấm của chàng thi sĩ rỏ trên mặt và ủ ấp người nàng có mãnh lực kỳ diệu thế nào, khiến nàng từ từ mở mắt ra, đăm đăm tha thiết nhìn chàng. Nàng thiếu nữ Ðào Hoa trang sống lại, và kết duyên với chàng thi sĩ tài danh Thôi Hộ.

 

"Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông"

 

 

-Phạm Kim Tiên: “ Bài bài thơ của anh hay lắm anh Văn Thơ Lu Hà. Có hồn.

Kim Tiên cũng có 2 bài thơ đã làm cách đây 3 năm.

HOÀNG HẠC LÂU 1

 

Huyền sử hạc vàng vọng tích đâu

Hoàng lâu truyền thế rũ vân sầu

Bạch sinh đoạn bút .. mờ thi ảnh

Thôi Hiệu nâng tay .. Lý vận ngâu

Gác tía bâng khuâng mầu khói tỏa

Tịnh giang thụy sóng .. phủ sương nhầu

Như hương tuyệt bút lưu nhân thế

Hữu xạ vang truyền.. vạn kiếp sau..

 

Kim Tiên 10-03-2012


HOÀNG HẠC LÂU 2..


Hạc vàng bay tít nơi nao

Còn đâu Thôi Hiệu lầu cao danh truyền

Tủi thân Lý Bạch rửa nghiên

Một thời vang tiếng cõi riêng Thơ Đường

Bây giờ mây trắng tơ vương

Rêu buồn Anh Vũ.. Hán Dương nắng sầu

Ơi người viễn xứ về đâu

Xa xa ký ức nhuộm mầu bốn phương

Bút nhầu phím đẫm hồn thơ

Hạc vàng cô tịch giấc mơ vỡ nhòa…


Kim Tiên; Mùa xuân 2013


Những bài thơ nói về cổ tích rất khó giữ niêm luật. Thí dụ như Thôi Hộ là BT, Hoàng Hạc, Anh Vũ cũng vậy. Hán Dương thì TB.

Có những chỗ mình phải dùng Nhất Tam bất luận.

Làm thơ đúng luật là tốt, nhưng cái hồn thơ vẫn phải giữ.

Bài thơ Hoa Đào Năm Ngoái năm ngoái của anh Văn Thơ Lu Hà hay lắm anh.

KT cũng có họa dịch bài này “


Tuyệt vời bài họa của Kim Tiên hay lắm vẫn mang âm hưởng tiếng Tàu không hoàn toàn nôm. Ông Lý Bạch là truyền thuyết thơ hay do mồm miệng nhân gian. Dáng tiếc ngày nay gom lại không đến 100 bài. Anh thích cả cụ Bạch Cư Dị là người đầu tiên lịch sử Trung Hoa làm thơ tình sử dài. Anh cũng chuyển thể chuyển dịch sang song thất lục bát. Thơ không nhất thiết cư khư khư niệm luật như cụ Giả Đảo ngày xưa với hai chữ Thôi- Xao mà không biết dùng chữ nào hay. Chính những bài bá niêm luật lại hay trữ tình của cụ

Hận Tình Dương Ngọc Hoàn Và Lý Long Cơ

cảm xúc từ Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị

 

Võ Hoàng Đế nằm yên linh cữu

Đấng chí tôn nội tử lên ngôi

Long Cợ sầu cảm xa xôi

Nhớ thương Hoàng Hậu nổi trôi bến tình

 

Cao Lực Sĩ một mình chiêu mộ

Ra công tìm kiều nữ nhân gian

Họ Dương có ả Ngọc Hoàn

Xuân xanh vừa chớm đến tuần cập kê

 

Dáng lướt thướt bầu thê giáng thế

Hoàng tử phi diễm lệ thu ba

Chiếu truyền đạo sĩ tài hoa

Ba cung sáu viện nhạt nhòa trúc mai

 

Mạch suối ấm liễu đài băng tuyết

Đỉnh Ly Sơn thắm thiết da ngà

Phẩm tiên đôi trái mâm nga

Trăng vàng sóng sánh mặn mà quý phi

 

Thưa thánh thượng thầm thì oanh yến

Động bướm hoa hiển hiện thiên thai

Tóc mây lõa xõa mày ngài

Trống canh thủng thẳng trâm cài điểm tô

 

Chim cúc trái tha hồ ân ái

Buổi thiết triều trễ nải cho qua

Bầu tiêu lai láng thềm hoa

Lửa tình cuồn cuộn xuýt xoa dạt dào

 

Không có gió lẽ nào hờ hững

Cột buồm vua lừng lững ra khơi

Gối chăn nghiêng ngả đất trời

Rồng mây hừng hực lả lơi sóng trào

 

Vua sủng ái má đào thục nữ

Bậc mẫu nghi thiên hạ như ai

Họ hàng quyền qúy phát tài

Khiến bao cha mẹ mộng hoài cô nương

 

Khói hương khấn cầu mong sinh gái

Điệu nghê thường êm ái vũ y

Cung đàn sáo đệm lâm ly

Phong phanh dải lụa kinh kỳ đèn sao

 

Quân Ngư Dương ào ào vũ bão

An Lộc Sơn máu đỏ chiến bào

Sục sôi lửa lựu đêm nào

Yến oanh dan díu nghẹn ngào giai nhân

 

Phút tan nát mây Tần gió Sở

Cả Trường An khốn khổ bi ai

Cung Phi thểu não gót hài

Mặt hoa ủ rũ phủ đài tang thương

 

Cảnh đế đô thê lương hỗn loạn

Đạp lên nhau phách tán hồn kinh

Bao nhiêu giận dữ bất bình

Bất tuân thánh chỉ gia hình qúy phi

 

Thế là hết lệ chi quả ngọt

Đường Minh Hoàng chua xót đắng cay

Cúi đầu thảm khốc thương thay

Bụi vàng Kiếm Các đọa đày Nga Mi

 

Bóng chiều nhạt đầm đìa nước mắt

Dải lụa hồng xiết chặt bi ai

Hồn xiêu phách lạc tuyền đài

Hoang sơ Ba Thục u hoài Mã Ngôi

 

Mô đất nhỏ núi đồi cỏ dại

Tiếng quạ kêu tê tái quân vương

Cành vàng lá ngọc gió sương

Hận cùng giun dế đêm trường mưa rơi

 

Rồi lên ngựa tả tơi binh tướng

Đất Tây Xuyện cảnh tượng hoang tàn

Tháng ngày trông đợi hồi loan

Lạc Dương trở lại giang san mơ màng

 

Lý Thái Bạch ôm trăng khóc nguyệt

Điệu thanh bình hủy diệt thanh danh

Nịnh thần kèn cựa tranh dành

Dèm pha Phi Yến thôi đành chịu tang

 

Non xanh cỏ biếc hàng mây ngói

Vườn Phù Dung nhức nhối dấu yêu

Vị Ương Thái Dịch tiêu điều

Sen khô mai héo mĩ miều còn đâu

 

Thềm rêu mọc úa sầu cung nữ

Tóc bạc phơ tư lự thẫn thờ

Canh thâu trằn trọc giấc mơ

Màn đêm bao phủ lờ mờ sông Ngân

 

Quan thái giám tay chân run rẩy

Thái thượng hoàng lẩy bẩy dung nhan

Nỗi niềm tưởng nhớ khóc than

Vua tôi nức nở lệ chan dòng dòng

 

Trước thềm điện soi đường đom đóm

Sương thu rơi lốm đốm nhành mai

Ý sầu trằn trọc đêm dài

Âm dương cách trở u hoài canh thâu

 

Mộng chẳng dứt dãi dầu tơ liễu

Bóng người xưa yểu điệu hao gày

Gối loan lạnh lẽo heo may

Châu sa lã chã mặt mày xác xơ

 

Cầm túi gấm bơ phờ ngắm nghía

Mùi hương thơm hồng tía hồn say

Mả hoang xót lại vật này

Lờ mờ hư ảo đắng cay phũ phàng

 

Gió xuân hận bóng nàng phảng phất

Áo xiêm y ngây ngất hoa cười

Dao đài Quần Ngọc chơi vơi

Hỏi nơi cung Hán còn người nào hay

 

Vì thánh thượng có tay thuật sĩ

Đất Lâm Cùng gọi quỷ chiêu hồn

Cưỡi mậy đạp gió sóng cồn

Thiên tào địa phủ bồn chồn tìm đâu

 

Chợt ngoài cõi thần châu mù mịt

Gác tiên bồng chi chít cỏ hoa

Hiên tây liễu phủ lòa xòa

Màn che trướng phủ thượng tòa Thái Chân

 

Tiên nữ bẩm đạo nhân hạ giới

Xứ gỉa là khách mới ghé chơi

Bồi hồi thốt chẳng ra lời

Song Thành Tiểu Ngọc cho mời vào ngay

 

Mặt trông mặt ai hay tình cũ

Cơn sóng lòng chan chứa ngất ngây

Ai ngờ chén ngọc vơi đầy

Phút giây hội ngộ vui vầy là bao

 

Sương móc đọng ruột bào gan héo

Khóe hạnh trào muôn nẻo đường mây

Hôm nay chàng đã đến đây

Nghê thường khúc nhạc canh chầy xót xa

 

Đành từ biệt lầu nga gác phượng

Hộp Hoa Điền trân trọng mở ra

Vàng dòng nửa mảnh kim thoa

Ngọc châu còn một nhạt nhòa khói bay

 

Ôm mặt khóc giãi bày kể lể

Cây liền cành mưa bể gió nguồn

Cánh chim phấp phới hoàng hôn

Ngàn sao chứng dám lệ tuôn đôi hàng !

 

Lòng sầu hận dở dang ân ái

Bụi Tràng An tê tái thê lương

Tội tình chi hỡi mỵ nương

Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường bi ai!

 

* Dương Ngọc Hoàn tức Dương Qúy Phi, từng làm pháp sư gọi là Thái Chân

Lý Long Cơ tức vua Đường Huyền Tông hay gọi là Đường Minh Hoàng

 

5.12.2014 Lu Hà

-Phạm Kim Tiên: “Cám ơn anh Văn Thơ Lu Hà đã chia sẻ bài thơ sử dài và hay về Dương Quý Phi. Một trong tứ đại mỹ nhân Trung Hoa.”

Theo anh Hàn Mạc Tử thơ hay vào loại trung bình, Sinh thời giới văn sĩ bắc Hà coi thường ông nhất là tay Xuân Diệu xỉ vả ông thậm tệ. Có chăng chỉ có cụ Phan Bội Châu và Chế Lan Viên mến họ Hàn.

 

Nhưng 50 năm sau đồng bào miền Nam cơ cực quá chả có ai hơn Hàn Mạc Tử mô tả về nỗi đớn đau thân phận hèn mọn giun dế và dấy lên phong trào fun thơ Hàn Mạc Tử. Anh cũng cảm tác chừng 35 bài của ông. Anh chon bài hay nhất. Hình như gia sản thơ họ Hàn vỏn vẹn có 65 bài thôi Kim Tiên ạ

 

Bàng Bạc Hoàng Hôn

hoạ thơ Hàn Mạc Tử: Ở Đây Thôn Vĩ Giạ

 

Ai chịu về thăm thôn Vĩ Giạ

Bởi mùi hoa cúc vẫn chưa lên

Quanh co ngõ trúc hàng dâm bụt

Bát ngát màu xanh bướm dạo điền

 

Sông thương uốn khúc dưới trời mây

Chim chóc buồn ca gió lắt lay

Hỡi chàng thi sĩ sầu thơ mộng

Thui thủi chờ trăng mãi tới nay...

 

Nhung nhớ kià ai khách ở xa

Mà người thục nữ vội trông ra

Hắt hiu lều cỏ hồn cô quạnh

Nhất niệm thành tâm Phật Cự Đà...

 

16.10.2011 Lu Hà

 

Chú Thích: Hoàng Thị Kim Cúc nghe người em họ gửi Hàn Mạc Tử bức ảnh thôn Vĩ Giạ để an ủi người bệnh

Tuy rằng Cúc chia hề quen và yêu họ Hàn.

Chữ điền, tang điền, lực điền ý nghiã khác nhau. Theo tôi mặt chữ điền là mặt vuông, cằm bạnh

Cô Cúc nghe nói xinh đẹp, nhưng cằm bạnh không thì tôi không biết.

 

Bụi Hồng Trần Ai

 

Anh vẫn chẳng về chơi thôn Vĩ

Để nguôi lòng bao nỗi ưu phiền

Hàng cau nắng mới dãi lên

Trúc xinh khuân mặt chữ đìền xoay ngang...

 

Gió theo lối gió đường mây ngõ

Dòng nước đìu hiu đoá cúc tần

Xôn xao ong bướm tần ngần

Lắt lay hoa bắp nồng nàn sông trăng...

 

Thuyền ai đợi bến hương giang đó

Có chở tình buồn lữ khách không?

Chập chờn sóng vỗ mênh mông

Hằng Nga hờ hững má hồng phôi phai...

 

Kià ai đợi vẫn hoài mong nhớ

Mơ khách đường xa có ghé thăm

Ở đây sương khói âm thầm

Mờ mờ nhân ảnh xa xăm mịt mù...

 

Thảo trùng khóc bên bờ tưởng mộng

Thương hồn thi sĩ bỗng hư không

Bể dâu ai oán đoạn trường

Giai nhân một thuở bụi hồng trần ai!

 

cảm tác thơ Hàn Mạc Tử: Đây Thôn Vĩ Dạ

22.10.2012 Lu Hà

Bình gía thơ phải do các thi nhân học gỉa hàng đầu am hiểu thơ phú trình dộ cao thâm uyên bác, không thể lấy số đông cái đám nông dân vô học thất học vệ quốc doàn mù chữ như truờng hợp Hữu Loan. Theo anh bài đồi tím hoa sim không dáng gọi là thơ một thể từ viết tự do văn ngẫu biền chia đoạn như: “Cáo Bình Ngô “ của cụ Nguyễn Trãi.

 

Thắp Nén Hương Sầu

chuyển thể thơ Hữu Loan: Màu Tím Hoa Sim

 

Phận là gái ba anh bộ đội

Xa gia đình ở mãi chiến khu

Em trai còn bé ngây thơ

Vẫn chưa biết nói mẹ già em thương

 

Tôi Hữu Loan người chồng vệ quốc

Đợi chờ em mái tóc còn xanh

Kết hôn ngày đẹp tháng lành

Không đòi áo cưới, yêu anh trọn đời

 

Tôi tranh thủ mấy ngày vội vã

Đôi giày đinh tầm tã hành quân

Bùn lầy lưá tuổi đang xuân

Em cười xinh xắn tâm hồn ngất ngây

 

Chàng độc đáo em say giản dị

Tình vợ chồng đắm đuối yên vui

Cưới xong buồn bã ra đi

Mấy ngày nghỉ phép ngậm ngùi trăng suông

 

Cứ ái ngại tào khang nồng thắm

Gái có chồng ảm đạm chiến tranh

Cuộc đời vệ quốc chiến binh

Biết đâu vĩnh biệt khi mình hy sinh?

 

Cũng khối kẻ rừng xanh núi đỏ

Nắm xương tàn cổ độ trăng thu

Linh hồn lạc lối quê nhà

Tìm người vợ trẻ mịt mù mưa rơi!

 

Nhưng không chết người trai khói lưả

Mà chết người em gái hậu phương

Em tôi một buổi bên sông

Cuốn trôi rờn rợn thê lương não nùng

 

Tôi xin phép về làng thăm mộ

Mẹ tôi ngồi lã chã thương đau

Chiếc bình hoa cưới ngày xưa

Muội tàn bám lạnh âu sầu âm u

 

Thương mái tóc vẫn chưa tròn búi

Vội ra đi buồn tủi hoàng hôn

Ái ân chưa trọn trăng tuần

Để anh côi cút tấm thân phong trần

 

Vẫn chưa thuả lời trăn ý trối

Dặn gì nhau lần cuối em ơi!

Ngày xưa đồi tím sương rơi

Áo em cũng tím lòng tôi ngẹn ngào

 

Tôi nhớ lại đèn khuya vắng vẻ

Một mình em vá áo cho chồng

Miệt mài trọn cả đêm trường

Bát cơm miếng nước tình thương dạt dào

 

Chiều Đông bắc rừng mưa u ám

Ba người anh thê thảm bi thương

Cái tin em gái trôi sông

Đi nhanh hơn cả lấy chồng mừng vui!

 

Gió thu sớm ngậm ngùi mây nước

Dòng sông quê bàng bạc trăng tàn

Em trai mới lớn chưá chan

Ngỡ ngàng ảnh chị lệ tràn bờ mi

 

Gió hiu hắt mây trời bảng lảng

Chiều hành quân qua những đồi sim

Cỏ vàng héo uá trong tim

Nỗi buồn day rứt im lìm bước đi

 

Muà sim chín lòng tôi tha thiết

Cảnh chiều hoang biền biệt Ninh ơi!

Ai hò biển lá xa xôi

Vô tình ác ý giưã đời thương đau...

 

Chiều hoang tím vàng thu chẳng dứt

Tôi ngân nga da diết lời ca

Áo anh sứt chỉ đường tà

Vợ anh chết sớm mẹ già chưa khâu...

 

Muà sim chín càng đau rớm lệ

Gió thông reo tê tái hồn thơ

Nấm mồ cỏ dại hoang vu

Có ai thắp nén hương sầu cho tôi!

 

20.3.2010 Lu Hà

Tỏ lòng ngưỡng mộ thương nhớ tới thi sĩ Hữu Loan

 

Màu Tím Hoa SimTác giả: Hữu

Nàng có ba nguời anh

Đi bộ đội

Những em nàng còn chưa biết nói

Khi tóc nàng xanh xanh.

 

Tôi là người chiến binh

Xa gia đình

Yêu nàng như tình yêu em gái

Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới,

Tôi mặc đồ quân nhân

Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân,

Nàng cười xinh xinh

Bên anh chồng độc đáo.

Tôi ở đơn vị về

Cưới nhau xong là đi!

 

Từ chiến khu xa

Nhớ về ái ngại

Lấy chồng đời chiến chinh

Mấy người đi trở lại

Lỡ khi mình không về

Thì thương người vợ chờ

Bé bỏng chiều quê ...

 

Nhưng không chết người trai khói lửa

Mà chết người gái nhỏ hậu phương

Tôi về không gặp nàng

Má tôi ngồi bên mộ con

Đầy bóng tối

Chiếc bình hoa ngày cưới

Thành bình hương

Tàn lạnh vây quanh ...

 

Tóc nàng xanh xanh

Ngắn chưa đầy búi

Em ơi!

Giây phút cuối

Không được nghe nhau nói

Không được trông thấy nhau một lần.

 

Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím

áo nàng màu tím hoa sim

Ngày xưa một mình

đèn khuya

bóng nhỏ

Nàng vá cho chồng tấm áo

ngày xưa...

 

Một chiều rừng mưa

Ba người anh

Trên chiến trường Đông Bắc,

Biết tin em gái mất

Trước tin em lấy chồng.

 

Gió sớm thu về

Rờn rợn nước sông

Đứa em nhỏ lớn lên

Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị

Khi gió thu về

Cỏ vàng chân mộ chí.

 

Chiều hành quân

Qua những đồi sim ..

Những đồi hoa sim ...,

Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết

Màu tím hoa sim

Tím cả chiều hoang biền biệt

Nhìn áo rách vai

Tôi hát trong màu hoa.

Áo tôi sứt chỉ đường tà,

Vợ tôi chết sớm mẹ già chưa khâu

 

Bài thơ Màu Tím Hoa Sim, viết để khóc người vợ đầu tiên của ông là Lê Ðỗ Thị Ninh, được nhà thơ Nguyễn Bính công khai cho đăng trên Trăm Hoa ở Hà Nội năm 1956, sau nhiều năm được truyền miệng. Ngoài Màu Tím Hoa Sim, bài Hoa Lúa của ông cũng là một bài thơ tình được ưa thích. Qua hơn 30 năm bầm dập hiện nay, ông sống khá vất vả tại quê nhà.

 

 

-Phạm Kim Tiên: “Cám ơn anh Văn Thơ Lu Hà đã chia sẻ. KT xin phép đi họp. Chúc anh cuối tuần vui khỏe nhé.”

Kim Tiên ơi anh có hơn 3 nghìn bài thơ là thơ tình thôi. Còn thơ tôn gíáo vinh danh đấu tranh đủ các kiểu phải tính xơ bộ chừng 7 000 ( chừng bảy nghìn bài )

 

Cách đây mấy năm nhiều người khuyên anh in thơ. Anh thi sĩ Nguyễn Thanh Hoàng sốt sắng nhất bảo: Chú muốn in thơ Anh Chị ủng hộ 300 dollar. Có người bảo ghi vào USB stick gửi sang Mỹ và anh ta in cho vui. Anh tính mình không in để cho thiên hạ in quảng bá cũng tốt, nhưng anh cẩn thận gửi USB stick cho vài người quen ở Mỹ, ở Đức phòng khi anh chả may chết đi thì người nọ kiềm chế người kia vì bản quyền đây là tài sản tinh thần của Lu Hà.

 

Anh không tính chuyện vay tiền ngân hàng in thơ rồi mang nợ khổ cho vợ con. Tính anh lười biếng thấy mình làm việc cho xã hội đủ rồi, muốn nghỉ hưu quách cho rảnh nhưng vẫn phải chờ em ạ.

In thơ rồi lo bán là công việc anh ghét nhất gom nhặt lại từng đồng cho huề vốn. Tính anh ham sáng tác đọc sách cổ kim tinh hoa cỏ học, an nhàn lịch lãm.

 

Nhưng anh lại lập nhiều blogs. Do mày mò nghiên cúu các trang blogs của anh màu mè hình khối màu sắc hấp dẫn. Tạ ơn trời có cái Internet và máy điiện toán.

 

Anh muốn học Ngô Thừa Ân cả đời chỉ viết bộ Tây Du Ký ngay bằng tú tái ông cũng từ chối không nhận để cứu một mạng người.

 

Có Internet , có blog có các trang web đăng thơ mình rồi thì in sách thành thừa thãi.

 

Gía có tiền in cũng tốt, chả có thì thôi hãy tập trung vào mà sáng tác mà hồi hộp thơ mộng nóng bỏng miên man với các cô kiều nữ trên cõi thiên thai có phải sướng cái thân sướng cái đời không? Tội gì về chuyện in sách mà mình sống khổ sống sở ? Gía có tiền thì in không có thì thôi. Mình có Intternet rồi, hứng lên lại làm mấy cái blogs nữa. Nhiều password rắc rối phòng bọn lưu manh bất tài hacker tiểu nhân nó phá.

 

Cám ơn Kim Tiên đã hỏi thăm. Riêng facebook anh cũng mầy trang rồi: Lu Hà, Hà Lu, Văn Thơ Lu Hà , Lu Hà Tâm Hồn v. v...


- Phạm Kim Tiên : “Chúc anh Văn Thơ Lu Hà đã chia sẻ. Chúc anh luôn khỏe mạnh và may mắn nhé.”

Ok! Cám ơn cô em gái thơ có buổi tâm sự hay tọa đàm hội thảo về thơ với anh trên mạng thật là lý thú. Chúc vợ chồng em và các cháu vạn sự an khang!

23.8.2015 Lu Hà



 

No comments:

Post a Comment