Tài Mệnh Tương Đố
“Video 65“
“Thế mới biết thê lương tam giáo
Đạo tòng phu gượng gạo chớ trêu
Bạo quyền nén bạc đầu têu
Thân tàn ma dại tiêu điều kỷ cương
motdoithinhan.blogspot.com “Cái Ý Nghĩa Nhất Của Cuộc Đời Tôi Là Cầm Bút, Đấu Tranh Cho Lẽ Phải Và Công Bằng. Tự Do Và Nhân Quyền Là Cao Cả Nhất. Xin Nguyện Dùng Ngòi Bút Rạch Tim Ta Trả Huyết Cho Đời“- Thơ văn tôi viết, nếu muốn trích dẫn xin ghi rõ đúng ngày tháng tôi sáng tác để tiện việc tra cứu đối chiếu với hoàn cảnh lịch sử, xuất xứ nào dẫn tới những cảm xúc sáng tạo này. Xin gửi lời chào thân ái và trân trọng tới cộng đồng mạng, tới những người con mang dòng máu Lạc Hồng.
Tài Mệnh Tương Đố
“Video 65“
“Thế mới biết thê lương tam giáo
Đạo tòng phu gượng gạo chớ trêu
Bạo quyền nén bạc đầu têu
Thân tàn ma dại tiêu điều kỷ cương
Tài Mệnh Tương Đố
“Video 63“
Hoạn Thư và Thúc Sinh lấy nhau đã lâu, nhưng không hề có con. Mẹ con nhà Hoạn Thư chăm chỉ đi lễ chùa cầu xin Đức Quán Thế Âm Bồ Tát độ trì cho nhà họ Thúc một đứa con nối giõi. Thúc Sinh mồ côi mẹ từ nhỏ được cha nuôi dạy truyền nghề thương gia cho chàng. Quán Thế Âm nghĩa là Đấng quán chiếu âm thanh của thế gian là một vị Bồ-tát hiện thân cho lòng từ bi của tất cả chư Phật. Được miêu tả cả thân nam lẫn thân nữ. Quán Thế Âm là một trong những vị Bồ-tát được tôn kính thờ phụng rộng rãi nhất trong Phật giáo Đại thừa, cũng như không chính thức trong Phật giáo Nguyên thủy. Hoạn bà và Hoạn Thư rất mộ đạo Phật, trong vườn nhà Hoạn Thư cho xây cất một cái am khá lớn tương đương với một ngôi chùa nhỏ nhưng thiếu người trụ trì nên nàng cho Thúy Kiều ra đó ở và có hai tiện nữ phục dịch giúp đỡ Kiều trong việc thắp hương. Công việc chính của Kiều là tụng kinh gõ mõ và chép kinh. Nhưng thực ra Kiều đâu có tập trung, miệng thì ê a đọc nhưng tâm thì để đâu đâu. Đêm nằm thì ôm mặt khóc hu hu, vẫn còn nuối tiếc cảnh trần ai yêu thương ái dục đầy đau khổ nhưng lại rất quyến rũ nàng.
Tài Mệnh Tương Đố
“Video 61“
“Hoạn Thư rường bớt cau có mặt
Một mũi tên bắn nát đôi chim
Hồng mao cũng đã nhấn chìm
Vào vành hoan lạc im lìm phòng the
Bình thơ Giang Hoa và Lu Hà
Suối Nguồn ...
Trăng thanh gội tóc sương trời
Giọt rơi kẽ lá giọt khơi suối nguồn
Thầm nâng bóng nguyệt bên khuôn
Tình ôm tuyết lạnh lệ tuôn úa lòng ...
Hồn thơ đường thi của Hà lão phu tưởng lâu ngày gía băng bên chậu kiểng đặt ngoài
cửa bệ sổ? Vì đã lâu vắng bóng khách làng chơi thơ đường ưng ý. Bỗng nhiên trên
trời rơi xuống một thiếu phụ sương pha tuyết nguyệt thỏ thẻ bên tai: Lang quân
ơi! Kiếp trước thiếp và chàng thường hay thù tạc với nhau. Không lẽ Chiêu Hổ quên
Hồ xuân Hương này rồi sao? Mình bàng
hoàng rụi mắt tự hỏi: Ta là Trang Sinh hoá bướm hay Thuần Vu Phần ngồi gốc cây
hoè nằm mộng làm thái thú quận Nam Kha hay sao? Mới lồm cồm ngồi dậy mở máy
tính ,thấy tin nhắn của nữ sĩ Nguyễn Bích Yến tức Giang Hoa về một bài đường
thi mới làm. Thấy bài thơ hay ý thứ sâu sắc thâm trầm tình thì lai láng nên lão
họa ngay.
Bình thơ Giang Hoa - Lu Hà: “Chớm Thu“ và “Tiếng Thu“
Đã lâu lắm Lu Hà tôi hay làm thơ cảm hứng. Nghĩa là thơ không phải từ một chút tình riêng tư, từ cõi lòng tâm hồn mình do ai oán khổ đau nhớ thương ai đó mà viết ra. Cuộc đời yêu đương trầm luân thì đã viết hết cả rồi. Nhưng Lu Hà tôi lại thấy rung động xốn xang xao xuyến với nhân tình thế thái mà xúc động thành thơ. Khi nghe một bài hát, một đoạn văn tự sự của ai đó, một tiếng thở dài bâng quơ não nùng của người qua đường, gió thổi mây bay, một bài thơ vô tình đọc được. Tất cả là những vỉa than thiên nhiên mênh mông vô tận. Mình nhặt những mẩu than rơi vãi mà nhìn ngắm nó tìm ra cái cốt của than, dù là than bùn, than thô hay than rác rưởi cũng được, mình sẽ cho nó vào lò luyện than của tâm não trí tượng tượng thần thánh của riêng mình mà luyện ra một thứ than cốc tuyệt hảo cống hiến cho đời.
Đã lâu lắm tưởng như tôi đã quyên bẵng đi Mai Hoài Thu, một cô em gái thơ
rất dịu dàng đáng yêu thiết tha vô cùng. Thơ Thu, tâm hồn, lời thơ thỏ thẻ tâm
tình của Thu đã trở thành những lời hát ru trong những đêm trường mộng tưởng
huyền hoặc của tôi.
Thời gian qua tôi miên man say đắm với biết bao cô thuyền quyên thục nữ trên mạng
Facebook, nhưng làm sao tôi có thể quên Thu được, một nàng thơ có nhiều kỷ niệm
thơ ca, ảnh hưởng rất nhiều cho những sáng tác của tôi. Hôm nay bỗng nhiên thấy
Thu gửi hai bài thơ được phổ nhạc vào
trang của tôi và làm tôi xúc động. Tôi nhớ lại nhiều năm qua về Thu và các nàng
thơ khác. Tôi muốn ghi lại những lời
trang trọng ngưỡng mộ nhất về Thu.
Huynh vừa mới về xong. Đứa con gái đang học lớp 12, có bạn sinh nhật phải rước nó đến tận nhà bạn, nửa đêm 23 giờ lại đến đón. Nói thật vì cảm thấy khó chịu bực bội với thiên hạ, hôm nay lần đầu tiên huynh mới gõ chữ Thi Nguyên và tìm được trang của muội để đọc xem muội viết gì trong đó? Muội có thể tưởng tượng được không, là huynh quen biết thân tình với Mai Hoài Thu đã mấy năm nay rồi, mà chưa một lần nào huynh ghé thăm trang của MHT? Toàn thơ cảm tác, chuyển thể hay thơ họa lại là từ quán thơ chị Huệ Thu ngày xưa mà có được với Thu. Còn bây giờ toàn thơ Thu gửi vào trang huynh để hối thúc cảm xúc của huynh. Cô Thu này thông minh và khôn lắm, cô ấy hiểu tính huynh. Thường thường thời điểm này huynh chỉ mới thấy có Thu, Muội và Harry Mai là biết người biết ta, biết qúy mến huynh nên huynh mới xúc động mà chuyển thể hay cảm tác thơ của ba người đó.
Bình thơ Giang Hoa và Lu Hà
Vó Ngựa ...
Đường xa vạn nẻo trút cơn sầu
Vó ngựa chân dừng giữa bể dâu
Đứng giữa thôn làng quay cổ lại
Nhìn ngang thục nữ bước qua cầu
Cương ghìm tráng sĩ tay cầm nỏ
Mũ chếch anh hùng mặt trổ râu
Hảo hán ngơ về nơi đã hẹn
Tình xưa nghĩa ấy mộng duyên đầu …
tâm sự về thơ với nữ thi sĩ Nguyễn Kim
Trăn Trở
Nỗi niềm kia chôn tận đáy hoang mô
Nay khơi lại sóng xô bờ bến mộng
Kỷ niệm xưa bên đồi chiều gió lộng
Vòng tay ôm ấm trọn suốt canh dài
Nhớ Thương Quá
cảm xúc về tấm hình của Hiền Châu
Con hạc trắng hai chân thẳng đứng
Toàn thân cò cưng cứng mê man
Thiên nhiên xao xuyến nồng nàn
Hồn mây ngây ngất non ngàn dặm khơi...
Bỗng
nhiên hôm nay trong hộp thư của tôi có mail của Mai Hoài Thu. Từ lâu tôi mải mê
thơ phú với các bạn trẻ nhất là các cô nữ thi sĩ, ca nhạc sĩ trên Facebook nên
tạm thời quên bẵng đi mất Mai Hoài Thu.
Mở mail ra xem thì ra là một tập thơ khoảng 133 bài thơ, Thu bảo em sẽ cho in nhưng muốn anh viết lời cảm tưởng. Tưởng chuyện gì chứ thơ Mai Hoài Thu thì tôi đã quen biết từ khá lâu. Chính tôi đã cảm tác, chuyển thể hay hoạ lại gần như tất cả rồi.
Bài thơ Giang Hoa làm là loại thơ hoài vọng hoài cổ nhớ
thương xót xa cảnh đời hiện tại mộng ảo vấn vương. Giống như tâm trạng bà Huyện
Thanh Quan. Bà thuộc dòng giõi qúy tộc chỉ có khoảng 5 hay 6 bài đường thi .
Thi đường là cả một bảng tổng kết về một thời đại trở thành châm ngôn lẽ sống.
Ta hãy đọc bài: Thăng Long Hoài Cổ
"Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Ðến nay thấm thoát mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Ðá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây, luống đoạn trường "
Thơ Giang
Hoa và Lu Hà
Duyên Tàn….
Ngơ nhìn cánh nhạn xoải mình bay
Chỗ ấy đồi nghiêng cỏ mọc đầy
Gió thổi đò chao về ngõ mộng
Sông tràn sóng vỗ đẩy thuyền xoay
Tình hoang khói lãng hồn se lạnh
Nghĩa ảo mờ sương dạ héo gầy
Kiếp liễu hờn ai chùng dáng hạ
Duyên tàn huyễn giấc tủi sầu cay ...